Mùa xuân cây cối đâm chồi
Để cho mùa hạ xanh tươi ngút ngàn
Mùa thu cây cối đỏ, vàng
Để cho đông đến khẳng khiu, khô gầy
Bốn mùa cứ thế lại, qua
Còn anh dở sĩ nhẩn nha giữa trời
Có khi thở một tiếng dài
Có khi hét một tiếng vang ... xó nhà
Có khi ngất ngưởng sơn, hà
Có khi đầu cúi giữa trời gió, sương
Có khi ủ rũ chán chường
Có khi hăm hở tìm đường hái sao
Có khi trên đỉnh non cao,
Làm thơ, nói phét như thằng ẩm ương