Sáng dậy, nắng sớm trời trong. Lá cây sau phòng ướt mượt. Đêm qua mưa.
Phóng mắt nhìn xa. Kìa là Tam Đảo!
Vào những ngày quang đãng đứng từ đây có thể nhìn thấy Tam Đảo rất rõ. Với năng suất phân li khá tốt, đã phân biệt được những con đường và nóc nhà lưng núi. Ánh mắt vượt lên đỉnh núi. Chợt nhớ những ngày xa xăm!
Ngày trước, vào những chiều hè, cưỡi trâu trên Vạt nhởn nhơ ven sông, thỏa trí theo cánh diều cùng gió vươn mây, mắt ngước qua đỉnh núi! Mới nghĩ, bên kia đỉnh núi sẽ là khung trời như thế nào! Gió vẫn vi vu....
Bây giờ đứng đây!
Đã biết rõ ràng về những cái ngày xưa mường tượng. Lại biết rõ bên kia đỉnh núi là khung trời nào! Nơi ấy là quê hương.
Trên không chẳng có cánh diều nào mà tâm tưởng đã bay đi xa lắm...
Blog của Nguyễn Thanh Hải